Ký ức mái trường

  • 02:11, 11/11/2019
  • icon gmail
  • icon facebook
  • icon youtube
(QBĐT) - Mái trường ơi! Ký ức thân quen
Tuổi thơ tôi đi trong mùa hoa phượng đỏ
Viên phấn trắng và hòn bi lăn nỗi nhớ
Cát vô tư, in dấu một thời.
 
Tôi nghịch hoài dối bạn rong chơi
Để nỗi buồn hiện dần trong mắt cô giáo trẻ
Đêm  mơ màng thả hồn theo tiếng dế
Nhận ra lỗi lầm. Giờ biết cô giáo ở nơi đâu?
 
Tay tôi cầm viên phấn trắng hương ngâu
Viết lên bảng niềm tin người gửi lại
Bỗng thoáng gặp tuổi thơ vụng dại
Khao khát sân trường, khao khát trống mùa thi
 
Nơi mái trường nâng bước ta đi
Từ chữ ơ có râu, chữ a có móc
Từng con chữ nối dài ký ức
Sắc phượng rơi rơi đỏ thắm bờ vai
 
Sao tần ngần trước ánh ban mai
Đò lại sang sông, dặt dìu sóng vỗ
Giờ lên lớp với bài giảng sử
Tổ quốc ta, biển đảo của cha ông.
 
Ôi! những cánh buồm vuốt nhọn hình cung
Mang khúc hát điệp trùng biển cả
Có tiếng trống mùa thu từ mái trường xưa cũ
Vương vấn tuổi học trò nơi mùa hạ xa xôi…!
 
Trương Vĩnh Hạnh

tin liên quan

Gia bảo truyền đời
Gia bảo truyền đời

(QBĐT) - Nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Nguyễn Hùng Vĩ đã khẳng định: "Nhân dân Lệ Thủy yêu quý hò khoan một cách bền vững. Trong tổng thể nhân dân đó, có những nghệ nhân suốt đời lưu giữ, bảo vệ nó như một tín đồ. Gia đình nghệ nhân ưu tú (NNƯT) Nguyễn Thị Lý là một ví dụ". Tình yêu hò khoan đã thấm vào máu thịt, vào tâm hồn của bao thế hệ con cháu trong gia đình bà và như bà tự hào nói, đó món gia bảo truyền đời quý giá, được gìn giữ qua nhiều thế hệ.

Tự khúc mùa Đông
Tự khúc mùa Đông
(QBĐT) - Có phải mùa đông đã về qua ngõ
Nét mờ sương lành lạnh bám trên cành
Em vươn vai đón chào ngày mới
Nắng ban mai óng ánh rụng bên thềm
 
Làng quê bên bờ Gianh
Làng quê bên bờ Gianh

(QBĐT) - Làng quê bên bờ Gianh.