Về miền Trung đi em

  • 04:11, 16/11/2015
  • icon gmail
  • icon facebook
  • icon youtube

(QBĐT) - Sẽ bắt đầu từ hạt cát
Để kể em nghe về miền Trung quê anh
Có một dải đất nghèo vắt mình bên biển
Gửi buồn vui theo con sóng mặn mòi

Sẽ bắt đầu từ ngọn gió Lào
Thổi rát trưa hè tháng sáu
Cha sạm lưng trần, bán mồ hôi cho lúa
Vai mẹ gầy nặng gánh thời gian

Bao nỗi lầm than
Sau mỗi mùa lênh đênh giông bão
Đất vẫn đẹp lời ca giữa nhọc nhằn, tần tảo
Rằng “hết giận rồi thương”

Thăm thẳm chiều buông
Mẹ hát đưa nôi chòng chành câu ví dặm
Nhắn ai đừng quên “gừng cay muối mặn”
Níu chân người một dạo đi xa

Sẽ bắt đầu từ khúc dân ca
Nói hộ cùng em những lời gan ruột
Về với quê anh, ân tình đằm ngọt
Như tự bao đời vôi trắng quyện trầu không

Dẫu nắng cháy, mưa dầm vẫn trọn nghĩa thủy chung...

Ngô Thế Lâm
 

tin liên quan

Huế, dấu ấn nhạc và thơ - Bài 1: "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?"
Huế, dấu ấn nhạc và thơ - Bài 1: "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?"

(QBĐT) - Một lần đến Huế, ghé thăm Vĩ Dạ, men theo giữa những lối nhỏ dọc bờ sông, chợt nghe tích xưa, chuyện cũ vọng về. Về Vĩ Dạ, chợt thấy nhớ thi sỹ Hàn Mặc Tử và khắc khoải mãi ý thơ "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?".

Về Phong Nha
Về Phong Nha

(QBĐT) - Anh lại về Phong Nha
Giữa ngày thu nắng đỏ
Sông dùng dằng nỗi nhớ
Trong sương chiều bâng khuâng

Dân gian lưu dấu danh nhân
Dân gian lưu dấu danh nhân

(QBĐT) - Nguyễn Du từng làm Cai bạ Quảng Bình bốn năm (1803-1813) là thời hoạn lộ dài nhất, cũng như trong vốn thơ chữ Hán số lượng bài về Quảng Bình là nhiều nhất (8 bài) và đều là những áng văn chương đặc sắc.