Người quê

  • 07:11, 16/11/2015
  • icon gmail
  • icon facebook
  • icon youtube

(QBĐT) - Ra đi từ bấy đến nay
Người quê về với tháng ngày tuổi thơ
Con đò đưa đón ước mơ
Đôi bờ nỗi nhớ, bây giờ vẫn xanh.

Người quê cật ấm dạ lành
Đĩa cà muối xổi, bát canh tập tàng
Thả lòng soi mắt giếng làng
Bâng khuâng gặp ánh trăng vàng dáng em.

Người quê trước lạ sau quen
Ấm tình nước vối - vội đem chào mời
Bờ rào xanh giậu mồng tơi
Cúc tần quấn nắng, tơ phơi óng vàng.

Người quê hồn gửi đình làng
Trống chèo điệu lý xốn xang theo về
Cỏ xanh ngút ngát triền đê
Đời thơm hương lộc... chớ chê đất nghèo!.

Trần Phú
(104, Trần Hưng Đạo, P.Nam Ngọa, TP.Thanh Hóa)
 

tin liên quan

Về miền Trung đi em
Về miền Trung đi em

(QBĐT) - Sẽ bắt đầu từ hạt cát
Để kể em nghe về miền Trung quê anh
Có một dải đất nghèo vắt mình bên biển
Gửi buồn vui theo con sóng mặn mòi

Huế, dấu ấn nhạc và thơ - Bài 1: "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?"
Huế, dấu ấn nhạc và thơ - Bài 1: "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?"

(QBĐT) - Một lần đến Huế, ghé thăm Vĩ Dạ, men theo giữa những lối nhỏ dọc bờ sông, chợt nghe tích xưa, chuyện cũ vọng về. Về Vĩ Dạ, chợt thấy nhớ thi sỹ Hàn Mặc Tử và khắc khoải mãi ý thơ "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?".

Về Phong Nha
Về Phong Nha

(QBĐT) - Anh lại về Phong Nha
Giữa ngày thu nắng đỏ
Sông dùng dằng nỗi nhớ
Trong sương chiều bâng khuâng